.
Mười mấy hắc y nhân bay tới trên mái thư phòng của Công Tôn Sách, Rồi lại chia nhau ra bốn hướng hành động, xem ra là những kẻ này đã kế hoạch từ trước, hành sự vô cùng nhanh gọn và có quy củ.
Triển Bạch hai nười vừa tới, đã thấy ánh đuốc rực đỏ trên tay đám hắc y nhân. Triển Chiêu trong lòng thầm kêu không ổn “ Không xong! Bọn chúng muốn phóng hỏa! “
Triển Chiêu đem bạch Ngọc Đường hạ xuống một mái nhà. Bạch Ngọc Đường trong lòng Triển Chiêu nói: “ Ngươi bình tĩnh một chút! Hiện tại bây giờ tình huống ra sao? “
Triển Chiêu nói: “ Bọn chúng tổng cộng mười hai người, trước cửa sáu, phía sau có sáu, xếp thành một vòng, trên tay chúng cầm cây đuốc.”
Bạch Ngọc Đường trầm ngâm: “ Ta đối phó bên này, ngươi ra phía sau! “
Triển Chiêu kinh hãi “ Không được! Mắt ngươi chưa có khôi phục, không thể nào cùng sáu người đối chiến! “
Bạch Ngọc Đường tức giận: “ Triển Chiêu, Ngươi tái khinh thường ta, sau này chúng ta ân đoạn ngĩa tuyệt! “
Mặc kệ Triển Chiêu có đồng ý hay không, Bạch Ngọc Đường từ trong lòng Triển Chiêu dãy ra, đoạt lấy kiếm trên tay Triển Chiêu, cũng không biết là do cố ý hay do mắt y không nhìn thấy, mà Họa ảnh của chính mình thì không lấy mà lại lấy đi Trạm lô của Triển Chiêu.
Một tiếng hô lên có vẻ là đầu lĩnh của bọn hắc y nhân, tất cả đồng loạt như nghe được mệnh lệnh, lấp tức đem cây đuốc hướng thư phòng chuẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mieu-thu-chap-tu-chi-thu/27043/quyen-1-chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.