“Gọi lớn lên coi!”
A Phủ nhíu mày không vui, thằng bé lập tức kêu thật lớn, dụi đầu vào ngực cậu: “Cha! Con yêu cha!”
Điệu bộ lấy lòng như mèo con này quả là giống Khao Miêu y đúc, A Phủ nhìn thằng bé rồi lại nhìn sang cô, ánh mắt tối lại trầm ngâm.
Miêu, tôi không nói đùa em, thằng bé thật sự là con của tôi và em.
Năm đó cậu và cô là một đôi thanh mai trúc mã, cô khi đó là một cô gái ngốc không hiểu sự đời. Đêm trước ngày cậu được đón về Hà phủ, cha mẹ nuôi của cô đã chuốc say hai người, mục đích của họ rất đơn giản, muốn thông qua đứa con gái này để trèo cao lên nhà hào môn. Thằng Bờm có lẽ là từ lần đó mà có.
Sau đó cậu về Hà phủ, Hà lão gia ban đầu phản đối cậu cưới Khao Miêu. Cậu phải liều mạng xây dựng công danh cho mình để có được tiếng nói trong nhà, ai ngờ cũng vì quá say mê với công việc, phát hiện ra bí mật tội ác của nhà họ Văn nên cậu bị họ thủ tiêu.
Lời hứa của cậu quay về cưới cô đã không thực hiện được. Cái thai trong bụng cô ngày càng lớn, khiến cha mẹ nuôi cô xấu hổ với xóm làng, nhốt cô trong nhà đối xử cay nghiệt. Cậu đoán Trần Long đã gặp Khao Miêu vào khoảng thời gian này, hắn cũng xuất thân nhà hào môn nên cũng được cha mẹ nuôi cô nhắm tới.
Đối với họ, cha đứa bé là ai đâu quan trọng, miễn là xuất thân nhà hào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mieu-phu/3003186/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.