🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Trời lúc này đã gần sáng, đứng giữa núi rừng bạt ngàn, cô phải dừng lại một chút để nhìn kĩ lại đường đi. Cô nhớ đường đi đến nhà tù trưởng, nhưng sao đoạn đường này lại xa lạ thế. Ch.ết thật, là cảnh vật thay đổi, hay là tại cô chưa phục hồi hoàn toàn trí nhớ?



"Viu... viu... viuuuu..."



Tiếng bánh xe lạo xạo hoà lẫn với tiếng gió rừng vi vu, heo hút. Cô thấy toàn thân ớn lạnh bởi những cơn gió rừng gào rít này.



"Hi hí... hi hí..."



Tiếng người vang lên đằng xa, một đám trẻ con đang nô đùa cười nói. Trong lòng cô loé lên hi vọng, cô thúc ngựa lại gần chúng để hỏi đường. Chúng không nhìn thấy cô hay vì sợ mà cứ co chân chạy càng xa cô hơn. Lòng cô thấp thỏm, đám trẻ đó là hi vọng nhỏ nhoi để cô hỏi đường, cô không thể bỏ lỡ.



Cô thúc ngựa đuổi nhanh hơn, đám trẻ lại càng chạy xa hơn. Đứa cầm đầu đám trẻ đó cứ chạy một lúc lại quay lại nhìn cô, trời lờ mờ tối, ánh mắt nó cũng tăm tối nhìn chằm chằm vào cô. Miệng nó mấp máy nói gì đó, gió rít bên tai làm cô không nghe rõ, nhìn khẩu hình giống như là:



"Đuổi đi... đuổi theo đi... đuổi theo đi nào..."







Đến khi cô nhận ra đám trẻ đó chạy còn nhanh hơn là cô đi xe ngựa, thì bóng dáng bọn chúng đã biến mất nơi cuối con đường sâu hun hút...



Đám trẻ đó... không phải là người.



Khao Miêu tái mặt nhìn quanh, thật may nhìn thấy thấp thoáng

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mieu-phu/3000909/chuong-117.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Miêu Phủ
Chương 117: Thèm máu người dương (2)
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.