Chúng xì xồ cười man dại rồi vươn những cánh tay dài ngoằng đẩy cô ngã. Cô ngã lăn trên con đường dốc, thân thể cô va đập với đất đá, máu tuôn ào ào tanh nồng khắp người cô. Lăn từ dốc xuống làm cô bỏ xa mấy người đang đuổi theo, xuống đến chân dốc cô đã không còn thấy họ nữa.
Màn đêm tối đen, chân dốc một bóng người đứng giữa đường cầm cây đuốc, nhìn cô bằng ánh mắt rắn độc nhắm trúng con mồi.
"Chị dâu cả, tôi tìm chị vất vả quá đi, há há há..."
Giọng cười the thé giữa đêm đen tĩnh mịch, trước khi ngất lịm Khao Miêu cố gắng mở mắt nhìn kĩ người đó.
"Cô ba... cô dám..."
Máu từ trên đầu chảy xuống nhoè mắt cô. Trước mắt một màu tối đen, cô nặng nề nhắm mắt lại...
Cô ba sai đám tiểu quỷ của mình lừa Khao Miêu đuổi theo, chúng ở trên đỉnh dốc đẩy ngã cô xuống. Việc của cô ba chỉ là đứng sẵn dưới chân dốc, giăng sẵn một tấm lưới, chờ Khao Miêu rơi vào lưới rồi đưa cô đi.
Lúc này A Phủ đang ở doanh trại, đang xem bản đồ đột nhiên một giọt máu đỏ tươi rơi xuống.
"Vương gia, ngài chảy máu cam rồi!"
Thuộc hạ kêu lên nhắc nhở, cậu lại chẳng mảy may để ý, chỉ nhìn chằm chằm vào vết máu đỏ tươi rơi trên bản đồ. Giọt máu rơi trúng vào khu vực nhà tù trưởng Thái.
Đến giờ cậu vẫn chưa tìm thấy Khao Miêu, mới gửi thư nhờ tù trưởng trợ giúp, chưa thấy thư phản hồi. Lòng cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mieu-phu/3000903/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.