Ba giọt máu được nhỏ vào bát nước, hai giọt hoà làm một, chỉ có giọt máu của Lan La riêng rẽ một mình không thể hoà chung. Lan La lắc đầu liên tục: "Không, không phải, ta là công chúa, ta là công chúa thật mà!"
Người người nhìn cô ta lắc đầu ngán ngẩm, Lan La đứng đó lẩm bẩm mãi như kẻ điên. Cô ta cúi đầu, khuôn miệng từ từ ngoác ra cười. Khao Miêu lập tức nhận ra điều gì không ổn, bởi nụ cười âm hiểm này của Lan La, cô đã nhìn quá quen. Những người khác không nhận ra vì trước giờ Lan La luôn giữ hình tượng thảo mai, nhu mì.
"Ta... là công chúa giả đấy thì sao hả? Thật hay giả thì cũng chỉ là con cờ của ông mà thôi! Há há há..."
Lan La bất ngờ ngẩng phắt khuôn mặt độc ác lên, rút cây trâm trên đầu ra nhằm thẳng tim của vua đâm tới. "Phập" đầu trâm cắm vào da thịt, máu bắn ra tung toé chói mắt. Lan La trợn trắng mắt, nhìn cây trâm của mình đang cắm vào cổ tay của Khao Miêu.
Cô đã nhanh mắt đẩy vua tránh khỏi cú đâm, nếu không giờ phút này cây trâm đã cắm thẳng vào giữa tim của ông ta.
"Cô ta dám hành thích quốc vương!"
Người người có mặt đều hoảng sợ kinh hô. Quân lính vội ùa tới bắt trói Lan La lại, ép cô ta quỳ xuống.
"Mau gọi thái y!"
Vua bắt lấy cổ tay đang chảy máu ào ào của Khao Miêu hét lớn, ông ta chỉ vào mặt Lan La gầm lên: "Đã giả mạo con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mieu-phu/3000872/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.