Tiếng nói chuyện từ phía trước vọng lại.
"Mày chắc chắn cậu ta không mang theo điện thoại chứ?"
"Cậu ta chỉ mặc mỗi bộ đồ ngủ, ngoài cái vòng tay ra thì không có gì khác."
Dụ Hữu khẽ cựa quậy cổ tay, cảm nhận được sự hiện diện của chiếc vòng tay hoa diên vĩ. Cảm giác lạnh lẽo quen thuộc mang lại một chút an toàn, giúp tâm trí Dụ Hữu dần ổn định hơn.
Cậu đã từng đóng phim hành động, học cách thoát khỏi dây trói, giả vờ bất tỉnh để lén lút tự cởi trói cho mình. Cậu đang cởi được một nửa thì chiếc xe dừng lại.
Cửa xe "loảng xoảng" mở ra, Dụ Hữu liền giả vờ mới tỉnh giấc, phát ra âm thanh kinh ngạc mơ hồ.
Một người nói với giọng khá lịch sự: "Dụ tiên sinh, chúng tôi được người nhờ mời cậu đến làm khách, mong cậu hợp tác một chút, chúng tôi sẽ không làm khó cậu."
Dụ Hữu giả vờ vẻ sợ sệt, khẽ gật đầu, sau đó bị một người túm lấy cánh tay dẫn xuống xe.
Khứu giác của cậu luôn nhạy bén, vừa xuống xe đã nhận ra những chi tiết nhỏ. Không khí xung quanh rất trong lành, độ ẩm cao, mang theo mùi hoa mùa xuân.
Cậu bị dẫn đi lảo đảo, cố tình đi chậm chạp. Người bên cạnh tỏ vẻ mất kiên nhẫn, giục giã nhiều lần, cuối cùng cậu cũng vào được trong nhà.
Vừa vào, Dụ Hữu bị hai người ấn ngồi xuống sofa, cố gắng kìm nén sự lo lắng và an tĩnh chờ đợi.
Một lúc lâu sau, có tiếng gậy chống nặng nề gõ "cộc cộc" xuống sàn, từng chút một va chạm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mieu-mieu-omega-xuyen-den-the-gioi-binh-thuong/4941039/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.