Sáng hôm sau, Dụ Hữu thu dọn hành lý rồi theo Giang Tuân Chu trở về nhà.
Vừa đến cổng biệt thự, cậu vừa xuống xe thì dì Lưu, người phụ trách nấu ăn hàng ngày, đã vội vàng chạy ra mở cửa, mặt nở hoa: “Tiểu Dụ về rồi đấy à?”
Dụ Hữu nhảy nhót: “Dì Lưu, con về rồi! Bây giờ con không cần kiểm soát cân nặng nữa, có thể ăn uống thoải mái rồi!”
“Thế thì tốt quá rồi.” Dì Lưu cũng vui lây, nhanh chóng tránh đường: “Hôm nay Giang tổng nói con về, cố ý dặn dì làm nhiều món một chút, còn bảo dì cắt dứa cho con nữa. Để dì mang ra phòng khách cho con nhé.”
Trong biệt thự, từ phía nhà bếp vọng lại tiếng sùng sục, không khí thoang thoảng mùi thức ăn thơm lừng.
Dụ Hữu đẩy vali hành lý vừa bước vào, liền không nhịn được hít một hơi thật sâu rồi đi thẳng vào phòng khách.
Trên bàn trà, một chén thủy tinh đựng dứa vàng óng đã được cắt thành miếng nhỏ, ướp lạnh, tỏa ra hương thơm chua chua ngọt ngọt, làm người ta không nhịn được mà chảy nước bọt.
Dụ Hữu ngồi lên sofa, ôm chén dứa, cầm điện thoại chụp vài tấm ảnh.
Giang Tuân Chu phát hiện Dụ Hữu đặc biệt thích chụp ảnh, chỗ nào cũng chụp. Anh bước lại gần, hỏi: “Dứa cũng phải chụp à?”
“Tất nhiên rồi ạ.”
Dụ Hữu hơi ngửa đầu, đôi mắt trong veo lấp lánh, chiếc nĩa bạc trong tay xiên một miếng dứa, đắc ý lắc lắc giữa không trung: “Lần trước anh đã nói với em rồi. Dì Lưu thấy em thích ăn dứa nên cố ý cắt cho em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mieu-mieu-omega-xuyen-den-the-gioi-binh-thuong/4805031/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.