Dưới nhà, Dụ Hữu bị hỏi đến bí bách, ngượng ngùng không biết giấu mặt vào đâu.
Tô Thu Linh cười tủm tỉm, giọng nói nhẹ nhàng, dễ mến nhưng những câu hỏi thì chi tiết đến mức tối đa. Nếu không phải Dụ Hữu đã chuẩn bị trước kịch bản với Giang Tuân Chu trên đường đến, cậu đã suýt nữa không xoay xở được.
Tô Thu Linh bưng tách trà bằng sứ, trà trong ly lay động nhè nhẹ. Bà ôn tồn hỏi: “Tiểu Dụ định làm diễn viên mãi à?”
Dụ Hữu hơi sững lại. Câu hỏi này nằm ngoài kịch bản, cậu và Giang Tuân Chu chưa bàn bạc tới. Tuy nhiên, cậu cũng từng nghe nói có một số phụ huynh không thích giới giải trí và thường yêu cầu con rể hoặc con dâu sau khi kết hôn thì rút lui khỏi showbiz.
Thấy Dụ Hữu im lặng một lúc lâu, Tô Thu Linh lộ ra vẻ nghi hoặc: “Sao vậy?”
Dụ Hữu nghiêm túc đáp: “Bác gái, cháu thích công việc này. Bất kể là hiện tại hay sau này, cháu sẽ không chuyển nghề, cháu sẽ làm mãi ạ.”
Tô Thu Linh bật cười: “Cháu hiểu lầm rồi. Bác không có ý khuyên cháu đổi nghề, mà chỉ muốn hỏi cháu có thấy vất vả không. Thằng Tuân Chu này lớn lên với ông nội, bị nuông chiều từ bé. Nó có tính sở hữu rất mạnh, đồ chơi của mình không cho người khác chạm vào, phòng riêng cũng không cho ai vào, kể cả mấy đứa em họ chơi thân cũng không được.”
Bà nói với vẻ đầy ẩn ý: “Nghề diễn viên này không tránh khỏi phải giao tiếp với nhiều người, mà cái tính ghen của thằng Tuân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mieu-mieu-omega-xuyen-den-the-gioi-binh-thuong/4805028/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.