Nếu như tôi có thể... tôi thực sự muốn nói với anh ấy.
Xin hãy cảm hóa tôi, ngay cả khi cuối cùng anh có quay trở về hành tinh của anh và ôm bông hồng đầy gai ấy.
– Trích từ nhật ký của Miểu Miểu
Cuối tuần trời nắng nhẹ, gió thổi hiu hiu.
Vu Miểu Miểu chậm rãi đạp xe trên đường để đến Thư viện Yinhua.
Khi cô đỗ xe đạp và đi đến phòng tự học trên tầng hai của thư viện, thì đã phát hiện Kiều Sênh – người mà hiếm khi thấy đã đến trước và bây giờ đang đối diện với mớ sách bài tập môn hóa đến phát ngốc.
Vu Miểu Miểu đi đến chỗ ngồi bên cạnh, đặt cặp sách xuống, liếc nhìn những bạn học đang chăm chỉ học tập xung quanh mình, hạ thấp giọng nói: "Vẫn còn hai mươi phút nữa mới đến ba giờ. Đến sớm như vậy không giống với tác phong thường ngày của cậu nha. "
Kiều Sênh ngẩng đầu lên và liếc nhìn cô một cách uất ức: "Tớ thích học, học hành làm tớ hạnh phúc."
Vu Miểu Miểu mỉm cười, nhìn một lượt lần nữa quyển bài tập hóa học trên bàn, không chút lưu tình mà nói: "Có phải vì sắp đến kỳ thi giữa kỳ rồi không?"
Nghe cô nói như vậy, Kiều Sênh lập tức gục đầu xuống bàn chán nản: "Tớ đã làm lệnh nhập ngũ với bố mẹ rồi còn nói là: 'Nếu lần này không lọt vào top 20 của lớp mình sẽ phải giao nộp điện thoại cho họ.' Cậu cũng biết đó, giao nộp điện thoại chẳng khác nào muốn lấy mạng của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mieu-mieu-khong-hen/2669388/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.