Người ta nói rằng ba năm cao trung là khó khăn nhất, nhưng nếu như có thể cùng anh ấy trải qua...
Thời gian kéo dài thêm chút nữa thì thật tốt.
– Trích từ nhật ký của Miểu Miểu.
Trong giờ Ngữ văn, Tạ Nhất đi đi lại lại trước bục giảng, hòa với tiếng ve kêu ngoài cửa sổ, theo nhịp trầm bổng đọc bài "Đoản Ca Hành":. Truyện Mỹ Thực
"Đối tửu đương ca.
Nhân sinh kỷ hà!
Thí như triêu lộ.
Khứ nhật khổ đa.
Khái đương dĩ khảng.
Ưu tư nan vong."
Sau khi đọc xong, ông đặt quyển sách Hán ngữ trên tay xuống và giải thích: "Bài hát "Đoản Ca Hành" này là do Tào Tháo viết. Lấy giọng điệu trầm thể hiện khát cầu nhân tài và hoài bão thống nhất thiên hạ.
Vu Miểu Miểu cúi đầu và nằm bơ phờ trên bàn.
Không phải cô trốn nghe giảng mà là hôm nay cô "được bà dì ghé thăm", bây giờ cả người từ trong đến bên ngoài đều xuất mồ hôi, trời thì nắng mà cô lại cảm thấy rất lạnh.
Thật vất vả mới vượt qua được một tiết học Ngữ văn, Vu Miểu Miểu lấy cốc nước ra khỏi ngăn bàn, định lấy một cốc nước nóng.
Trông cô có vẻ uể oải, cũng lười tìm Kiều Sênh đi cùng, một mình cầm cốc nước ra khỏi lớp học.
Lớp học cao trung năm nhất ở cuối hành lang phía tây, mà máy lọc nước lại ở tận trên tầng 3 cuối phía đông, vì vậy cô cần phải đi qua toàn bộ hành lang.
Vu Miểu Miểu vẻ mặt ủ rũ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mieu-mieu-khong-hen/2669387/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.