Từ phòng ăn đi ra, ba người nghiễm nhiên đã trở thành anh em trò chuyên vui vẻ. Lâm Soái cảm thấy Tử Hữu cùng đám mèo hắn từng gặp đều không giống, không cao ngạo lười biếng, cũng không xem thường người khác. Tử Hữu là kiểu người rất dễ thân cận, tính tình thẳng thắn, có cao hứng hay không cũng viết đầy trên mặt, cho nên khiến người khác không có cảm giác phòng bị.
Tử Hữu mới vừa ra khỏi cửa, vốn đang bị Lâm Soái khoác vai đột nhiên bị người lôi kéo một cái. Lâm Soái cảm thấy dưới tay trống rỗng, quay đầu lại nhìn, chỉ thấy bên cạnh xuất hiện nhiều thêm một thân ảnh màu đen, người nọ một tay ôm lấy Tử Hữu trước ngực, hướng về phía hắn thiêu mi, biểu tình tuy rằng lãnh đạm, nhưng trong mắt đều là lãnh ý.
Lâm Soái còn đang kinh ngạc, Lâm Hiểu đứng bên cạnh đã kịp phản ứng.
“Là K tiên sinh đúng không?”
Lâm Hiểu kéo đệ đệ ra bảo hộ sau lưng, nhìn dáng vẻ của K hiểu nhiên là một bộ dáng không thích có người chạm vào đồ vật của mình, Lâm Soái lại là một tên ruột ngựa, có lời liền nói thẳng, vạn nhất chọc tới K thì thật phiền toái.
K nhìn Lâm Hiểu, gật đầu một cái, cũng không thèm nói chuyện. Tử Hữu bị giam trong lồng ngực K, có chút lúng túng, mặt lúc đỏ lúc trắng, động đậy một cái, “Cái đó… K tiên sinh… anh làm gì….”
Người trong lồng ngực càng giãy giụa, K lại càng bất mãn. Hắn cúi đầu nhìn Tử Hữu một cái, Tử Hữu bị biểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mieu-me-tran-tuyen-lien-manh/1924722/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.