Lúc tỉnh dậy, Sophie còn có chút mơ hồ, ngơ ngác nhìn trần nhà không chớp mắt. Tử Hữu ngồi ở một bên hiếu kì nhìn y, K ngậm thuốc lá tựa bên cửa sổ, nhìn ra bên ngoài, không biết đang suy nghĩ gì.
“Sophie?” Tử Hữu thử gọi y, “Anh thấy sao rồi?”
Sophie trừng mắt, hồi thần lại, nhìn thấy khuôn mặt dễ nhìn của Tử Hữu, nhất thời khóe miệng nhếch lên.
“Tiểu Hữu…” Vừa nói vừa giơ tay ra, ngay khi gần đụng đến mu bàn tay Tử Hữu, lại bị K hất trở lại.
“Sách!” Sophie bất mãn cau mày, lại nghe K lạnh lùng hỏi, “Khu Bắc rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?”
“K?” Tử Hữu mờ mịt, “Anh hỏi Sophie anh ấy cũng có nhớ đâu?”
“Nó nhớ ra rồi!” Bộ dáng K ra vẻ không quan tâm, liếc mắt nhìn nam nhân đang nằm trên giường, “Tao nói đúng không?”
“…” Sophie trầm mặc hồi lâu, Miêu Thảo Miêu Lương bên cạnh thì mừng rỡ không thôi.
“Sophie đại nhân? Anh rốt cuộc nhớ ra rồi sao?” Miêu Thảo kích động hỏi.
“… Cũng không phải toàn bộ.”
Sắc mặt Sophie lúc này đã không còn mê man, cũng không còn hiền hoà như lúc đang là “Đường”, giữa hai hàng lông mày có thêm một tia lẫm liệt, thật là có mấy phần tư thái của một lão đại.
“Thật sự?” Tử Hữu trợn mắt lên, “Nhớ ra cái gì đó?”
“Liên quan đến sự tình của Thập Nguyệt khu Bắc” Sophie cau mày, “Tôi là bị người thống trị Thập Nguyệt khu Bắc – Lâm Thiên Lan đả thương.”
“Lâm Thiên Lan….” K hình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mieu-me-tran-tuyen-lien-manh/1924689/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.