Dưới bóng đêm an tĩnh, có hai người đang nhàn nhã tản bộ trong cơ ngơi Thập Nguyệt rộng lớn. Tử Hữu một mực khoát tay Lâm Thiên Lan, vừa đi dạo vừa tùy ý trò chuyện, bộ dạng giống như tình cảm rất thắm thiết.
Trên đường đi gặp rất nhiều người của Thập Nguyệt, đều trợn mắt há mồm nhìn đại đương gia vốn uể oải suy sụp, thế mà lại khoác tay một tiểu thư đáng yêu đi dạo, cười đến khinh đạm vân phong. Bọn họ đều âm thầm kinh hãi: rốt cuộc tình yêu cũng không đáng tin tưởng.
Mà Tử Hữu thì kì thật rất xấu hổ, trên mặt nở nụ cười ôn nhu, thế nhưng dù nam hay nữ gặp bọn họ đi dạo đều ném cho cậu một cái nhìn trào phúng. Trong lòng Tử Hữu cũng khinh khỉnh… gì chứ… làm như cậu có mưu đồ làm loạn không bằng.
Khụ khụ… thì bề ngoài nhìn vào cũng giống vậy thật mà.
Mãi cho đến khi hai người bọn họ đi hết một vòng từ đầu đến cuối Thập Nguyệt, chủ đề nói chuyện cũng đã đủ nhiều, Lâm Thiên Lan mới đưa Tử Hữu về phòng.
Nhìn Tử Hữu vào phòng, Lâm Thiên Lan mới xoay người rời đi, vừa vòng qua trước mặt tòa núi giả, liền gặp Minh Lưu đã đứng chờ sẵn ở đó. Sắc mặt đối phương bất thiện, trong mắt mang theo vài tia âm tàn,
Lâm Thiên Lan cũng không thèm nhìn mặt gã, muốn vòng qua gã rời đi, gã lại vươn tay chặn lại.
“Anh không có chuyện gì muốn nói với tôi à?” Hai mắt Minh Lưu nheo lại.
“Không có!” Lâm Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mieu-me-tran-tuyen-lien-manh/1924647/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.