Tử Hữu một đường đi theo người làm đến phòng cũ của Lâu Tiếu Tiếu, vừa vòng qua một chỗ ngoặc, cậu quay đầu nhìn lại, chỉ thấy ở xa, Alice với Minh Lưu vẫn còn đứng đó, không biết đang nói gì.
Phòng ngủ của Lâu Tiếu Tiếu căn bản ở trong nơi sâu nhất của Thập Nguyệt, dùng một hàng rào gỗ vây thành một viện tử đơn độc, bên trong trồng hoa cỏ đẹp mắt, lại có một cây đại thụ nhìn rất già cỗi, trong không khí có mùi đàn hương dễ ngửi.
Người làm đẩy phòng ngủ ra, dùng tay ra hiệu để Tử Hữu vào trong chờ. Tử Hữu vừa đặt chân vào, người làm liền đóng cửa lại. Một tiếng cọt kẹt vang lên, cả gian phòng bỗng chốc tối sầm.
Tử Hữu dò xét căn phòng một thoáng. Cậu từng nghe Lâm Thiên Lan nói qua, phòng ngủ của hai người bọn họ thật ra ở trong đại viện. Nhưng mà Lâm Thiên Lan thích ở chỗ này, vì nơi đây thuộc về một mình Lâu Tiếu Tiếu. Ngày thường y bận rộn, thì Lâu Tiếu Tiếu sẽ đến chỗ này giết thời gian.
Phòng ngủ không lớn, bài trí rất giản đơn, nhìn một vòng là nhìn hết từ đầu đến cuối. Này là bàn đọc sách, phía trước có một bàn trà, mấy cái ghế gỗ nhỏ, trên bàn trà còn đặt ấm sứ tinh xảo. Một đầu khác của phòng, trên sàn gỗ, đặt một đống gối đầu bằng gốm nho nhỏ.
Cả căn phòng đều gợi cảm giác của một thiếu nữ cành vàng lá ngọc, từng quyển sách xếp chỉnh tề trên kệ, còn bày biện một vài sản phẩm thủ công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mieu-me-tran-tuyen-lien-manh/1924645/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.