Trong điện Bạch Sa .
Bạch Tình vẫn như thường lệ ngồi dựa lưng vào ghế tuyên bố sự tình.
“Năm ngày sau? Ta không có nghe lầm chứ? Nữ nhân kia muốn tới đây sao?” Bạch Thước nhu nhu cái lỗ tai đưa ra nghi ngờ, nhưng khi hắn nhìn thấy ánh mắt nặng nề đầy vẻ trách móc của Bạch Tình thì vội lấy tay che miệng, không dám lên tiếng nữa, im lặng nép vào sau lưng của Bạch Dự.
Không giống với Bạch Thước tỏ ra đầy kinh ngạc xen lẫn có chút bất đồng, Bạch Dự trước sau vẫn có bộ dáng tươi cười. Hắn vuốt khẽ lỗ tai của Bạch Thước, quay sang cười nói với Bạch Tình:” Mẫu thân, con đã lệnh cho thuộc hạ thu xếp xong mọi chuyện rồi.”
Mừng thầm trong bụng vì có được đứa con rất hiểu chuyện lại làm việc có năng lực như thế, đôi mắt Bạch Tình ánh lên sự hài lòng nhìn hết một lượt mọi người bên dưới đại điện. Lúc này nàng mới phát hiện không có Bạch Dạ, sắc mặt đột nhiên tối sầm lại.
“Đi kêu Dạ nhi vào đây cho ta!”
Bạch Tình hạ lệnh bất ngờ nên làm cho mọi người có chút sững sờ chẳng kịp phản ứng.
“Không cần! Ta đã đến rồi đây.” Bạch Dạ xuất hiện rất đúng lúc, không nhanh không chậm đã ở trước mặt của Bạch Tình, tiếp theo liền cúi đầu thi lễ với nàng.
Liếc nhìn Bạch Dạ vừa đến, Bạch Tình liền hạ lệnh cho mọi người lui xuống, trong khoảng thời gian ngắn, cả đại điện chỉ còn lại hai người bọn họ.
Vẫn yên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mieu-me-an-luon-ta-di/2244061/chuong-18.html