Lời nói của ông Lương như giúp cho chủ quán trọ trút bỏ hết được những tâm tư đang đè nén trong lòng. Chủ quán trọ vội chắp tay rồi cúi lạy ông Lương, miệng run run nói:
- - Thầy ơi, thầy giúp nhà tôi với..... Tôi không dám giấu thầy, thực lòng cũng rất ngưỡng mộ thầy vì những việc thầy đã làm. Nhưng mấy ngày qua thấy thầy bận bịu công chuyện, đi sớm về muộn nên tôi không dám mở lời. Lúc thầy xong việc thì cũng là lúc thầy rời đi. Tôi chỉ còn biết cách mời thầy về nhà, mong thầy giúp đỡ..... Gia đình tôi đội ơn thầy nhiều lắm.
Ông Lương đỡ chủ quán trọ lên rồi đáp:
- - Bác chủ đứng dậy đi, tôi biết bác chủ không phải người xấu, ba năm trước khi đến ở trọ tại nhà của bác chủ, tôi mắt thấy những việc tốt mà bác chủ làm. Mặc dù thời gian đó rất khó khăn, vậy mà bác chủ vẫn san sẻ đồ ăn cho những người ăn mày, cơ nhỡ ghé vào nhà trọ chỉ để xin ngụm nước. Nhưng tôi chỉ đoán được phần nào khi ban nãy nhìn thấy bác chủ đợi tôi ở gần chùa Thiên An. Khi tôi hỏi bác chủ có chạy đi đâu không là lúc ấy trên người bác chủ có vương chút tà khí. Và lúc bác chủ trả lời là có về nhà mẹ vợ, tôi đã đoán ngôi nhà đó có điểm bất thường. Và quả thực khi đến nơi, chỉ cần nhìn vào trong thôi là đã nhận ra chướng khí khá nặng rồi. Tôi để tay nải bên ngoài là vì trong đó có một vài bảo pháp trừ yêu, có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mieu-hoang/228560/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.