Thầy Lương vô cùng kinh ngạc trước điều này, mọi thứ diễn ra thực sự cứ như đang được sắp xếp một cách trình tự. Thầy Lương nói:
- - Mai là sinh thần của cậu nhà, đúng là ý trời....Ha ha ha...Đã là ý trời thì hãy cứ để thuận theo.
Ông Vọng tiếp:
- - Tôi vẫn còn nhớ như in, sang canh đúng hôm rằm thì vợ tôi hạ sinh nó. Trước đó trời mưa tầm tã, sinh nó ra hôm sau trời quang mây tạnh, trăng tròn sáng vằng vặc....Và....và hôm nó được sinh ra đời, cũng chính là ngày mà người ta phát hiện ra ngoài khu đất hoa nở quanh năm ấy có hai xác người bị chết. Tính đến nay, ngôi miếu đó đã được 20 năm thì con trai tôi cũng tròn 20 tuổi. Từ đó cho tới nay, đón tết Trung Thu cũng là mừng ngày sinh thần của nó. Ngày nhỏ mỗi khi đưa nó ra đình, tôi và mẹ nó đều nói dối nó rằng sinh nhật nó được cả làng chúc mừng, được tất cả trẻ con trong làng rước đèn, nó vui lắm......Sau này lớn lên, dù đã hiểu ra nhưng nó vẫn chọn ngày Trung Thu là ngày sinh nhật. Cũng đã hơn nửa năm nay tôi không gặp nó rồi, hôm qua lúc tôi nhắc đến tết Trung Thu cũng là đang nhớ đến nó ấy chứ. Cái thằng, thân làm tội đời....Không biết nó về, kể cho nó nghe chuyện này, nó sẽ phản ứng thế nào đây.
Nghe ông Vọng nói, thầy Lương cũng khá tò mò về cậu con trai của ông Vọng. Lần đầu tới nhà ông Vọng, được nghe ông Vọng nói sống có 1 mình vì vợ đã mất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mieu-hoang/1039707/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.