Từ trên xuống dưới của Hà Trung Toàn, ngoại trừ JJ không bị dính vết cào, những chỗ khác đều đầy những vết hồng hồng tím tím. Đây thật sự không phải Mao Thư Trần nhớ kỹ chỗ kia của Hà Trung Toàn vừa mới làm giải phẫu nên mới thủ hạ lưu tình, mà là hắn thật sự không muốn làm cho móng tay cao quý của mình lây dính cái món đồ chơi rách nát bẩn hề hề kia.
Hà Trung Toàn bị làm cho giống chó chết, kéo hơi tàn nằm trong phòng ngủ giả chết, bộ dáng thật sự quá đáng thương. Nhưng Mao Thư Trần biết, một chút tổn thương như thế đối với thân thể yêu tinh thật sự là nhẹ đến không thể nhẹ hơn, ngủ một giấc là những vết thương này liền lành lặn trở lại, cho nên hắn cũng không để ý chó ngốc còn nằm trên giường khóc thét kia.
Vẫn tưởng Hà Trung Toàn sẽ không đến quấy rầy mình nữa, không ngờ ngày hôm sau khi vừa mở mắt, chó ngốc lại trưng cái mặt 囧 chạy tới chạy lui bên người hắn. Vốn hôm nay là ngày nghỉ mà Mao Thư Trần thật vất vả mới có được, kết quả bị chó ngốc quấy rầy suốt buổi sáng, thực tại làm cho hắn phát hỏa tràn đầy.
Mao Thư Trần bị hắn bức chạy từ phòng khách ra sân trốn, tìm một chỗ có ánh mặt trời ngồi xuống. Nhìn trái nhìn phải không có ai, liền biến trở về nguyên hình, đem cái đuôi cùng lỗ tai bị nghẹn gần 1 tháng phóng ra hoạt động một chút. Dù sao cũng là từ yêu tu luyện thành người, so với việc đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mieu-hanh-ba-dao/2404014/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.