Cổ Uyên Tư không chịu buông tha hắn, ra sức xoay đầu Nhạc Nhã lại, muốn hắn tiếp tục nhìn mình “Ngươi đã sớm suy tính làm thế nào để tống ta đi, ngươi ham tài sản của nhà ta, nếu ta mười tám tuổi, tiền tài của cha ta toàn bộ sẽ do ta kế thừa, vậy nên trước khi ta được mười tám tuổi ngươi đem ta đuổi đi. Mà dưới tình huống vừa vội vừa cuống, ngươi liền quyết định sắc dụ ta?”
“Ta… ta không có.” Nhạc Nhã khí tức bất định, trong lúc gần gũi đối thoại với Cổ Uyên Tư, nói lên càng lắp bắp, khiến kẻ khác không khỏi hoài nghi hắn đang nói dối.
Một tay chế trụ cổ của Nhạc Nhã, Cổ Uyên Tư lại dùng lực cho hắn một cái tát, trong giọng trầm thấp tràn ngập sự thô bạo “Ngươi vẫn đang nói dối, ngươi đồ hạ tiện, biết rõ ta sùng kính ngươi thế nào, đến một ngón tay cũng không dám đặt trên người ngươi, nhưng ta nghĩ ngươi hẳn đã sớm nhìn ra dục vọng mê muội của ta với nghươi, chỉ cần có thể thực sự được ôm lấy ngươi …”
Cổ Uyên Tư chỉ hoa thính bên ngoài, ngôn ngữ kịch liệt như lửa thiêu đốt, giống như có thể phun ra hỏa diễm hừng hực “… thì là lập tức bảo ta đi chết ta cũng cam lòng.”
Hắn nói xong không hề giấu điều gì, có thể thấy tình cảm hắn đương sơ nồng nhiệt tới mức nào, khiến kẻ khác kinh hồn táng đảm là không cần phải hoài nghi. Những lời kịch liệt đó có thể khiến Nhạc Nhã toàn thân không kiềm chế được run rẩy, tất thảy cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mieu-cuong-ky-tinh-he-liet/1493931/quyen-7-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.