Ngày hôm sau, Thủy Đào Hoa sáng sớm đã tỉnh, cả đêm qua ngủ không ngon. Cái tên bổn qua kia nói ngày hôm nay sẽ tới đón có phải nhất định sẽ tới không? Hắn nếu như không đến là hay nhất, thế nhưng trông vẻ mặt hắn hôm qua không có vẻ gì là thế cả. Hắn nếu tới thật thì bản thân nhất định không biết phải làm thế nào mới ổn!
Lo trái lo phải nhưng không nghĩ ra diệu kế khả dĩ thoát thân, đành phải trước tiên là nằm ngủ giả bệnh. Dù sao mọi người đều biết hắn thân thể suy yếu nên cha mới không cho hắn ra ngoài, làm vậy có thể trở thành lý do tuyệt hảo để từ chối Lãng Đằng Dạ.
Hắn giả bộ ngủ chưa được bao lâu chợt nghe tỳ nữ vội vã chạy vào.
“Quận chúa, Lãng tướng quân tới.”
Thủy Đào Hoa không ngờ tên này không chỉ tới mà lại còn tới sớm thế. Hắn thấp giọng nói “Hắn nhất định là ở phòng khách, đi nói với cha ta là ta đau đầu, không thể ra.”
Sắc mặt tỳ nữ nhất thời trắng bệch, bởi vì nàng bị hành động của Lãng Đằng Dạ làm cho càng hoảng sợ “Không có a! Tướng quân không tới phòng khách, mà trực tiếp đi vào nội viện; tuy rằng tổng quản hết lời can ngăn, nói nam nhân không nên đi vào nội viện, thế nhưng Lãng tướng quân vẫn đi. Bước chân hắn lại dài, có lẽ rất nhanh sẽ vào tới đây đó.”
Tỳ nữ vừa nói xong thì cửa phòng “két” một tiếng bị mở ra.
Lãng Đằng Dạ toàn thân tỏa ra một luồng anh khí. Hắn chậm rãi bước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mieu-cuong-ky-tinh-he-liet/1493901/quyen-4-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.