Sắc mặt Lăng Quất Lục bỗng trở nên khó coi, tâm tình hắn cũng thay đổi, Thiệu Thánh Khanh lập tức nhận ra có điều không thích hợp.
Hắn quan tâm hỏi “Làm sao vậy? Sắc mặt ngươi thế nào lại khó coi như vậy, có phải vừa tắm rửa xong bị trúng gió, nhiễm phong hàn rồi không?”
Lăng Quất Lục cúi đầu. Hắn bỗng nhiên chẳng thiết ăn uống nữa, nước mắt hình như muốn chảy ra.
Thiệu Thánh Khanh nhìn hắn đột nhiên trở nên kỳ quái như vậy, lo lắng nói “Thế nào? Tiểu quai? Chẳng lẽ thức ăn không hợp, ta lập tức bảo người đến đổi.”
“Không phải đâu, ta…”
Lăng Quất Lục đang định mở miệng nói bỗng nhiên toàn thên run lên, hô hấp như bị chặn lại, sắp thở không nổi. Từng giọt mồ hôi lạnh chảy xuống ướt hết mặt. Cái loại thống khổ này đến bất ngờ khiến hắn từ trên ghế ngã xuống, quỳ rạp trên đất mà run rẩy khổ sở.
Thiệu Thánh Khanh thấy hắn như vậy càng hoảng, không biết vì sao vừa mới cùng hắn nói chuyện bình thường, phút sau Lăng Quất Lục đã mồ hôi lạnh đầm đìa té trên mặt đất.
Quá bất ngờ, hắn chỉ có thể lập tức ôm lấy thân thể Lăng Quất Lục, kích động nói “Ngươi làm sao vậy, tiểu quai?”
“Thật khó chịu! Lòng ta… đau quá!”
Thiệu Thánh Khanh lập tức gạt rơi hết thức ăn trên bàn. Gần đây di nương không hề hạ độc hắn, khiến hắn nhất thời không có phòng bị, không dùng ngân châm thử độc trước. Không lẽ những thức ăn này… có độc?
Hắn tức giận đến muốn gầm lên, vội vã cầm lấy cổ tay Lăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mieu-cuong-ky-tinh-he-liet/1493871/quyen-1-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.