Chiếc lông nhạn kia đã được buộc lên cổ thụ, nhưng mấy ngày gần đây Cừu Nhạn Quy vẫn hay vô thức vuốt nhẹ lồng ngực, giống như cảm thấy nó vẫn còn ở đấy.
+
Không sờ một cái trong lòng lại có chút trống vắng khó tả.
Cừu Nhạn Quy thoáng thấy bất an trong lòng, mấy ngày nay hắn càng thêm chắc chắn sự khác thường giữa hắn và thiếu chủ, tâm tình cũng biến hoá trong vô thức.
Thiếu chủ chưa từng ngủ chung với người khác.
Thiếu chủ cũng chưa từng đối xử với Ảnh Lục Ảnh Thập như khi trêu đùa hắn.
Hình như thiếu chủ rất thích ở cạnh hắn.
...... Đại loại thế.
Vẻ mặt Cừu Nhạn Quy mù mờ, ngẩn ngơ dừng trước cửa, chắc thiếu chủ làm vậy vì vui thôi.
Nhưng hắn, lại không hề bài xích những việc này.
Cừu Nhạn Quy mím môi, lắc đầu ném mấy suy nghĩ hỗn tạp ấy đi.
Bất kể thế nào, hắn cũng chỉ là một tên thích khách thấp hèn, chỉ vậy thôi.
Đáp án sắp sửa hiện rõ, Cừu Nhạn Quy như thấy được lời giải thích rõ ràng dưới lớp sa mỏng, chỉ cần hắn vươn tay ra, hoặc là một cơn gió nhẹ thoảng, thì hắn sẽ vô phương tránh khỏi.
Song cuối cùng hắn vẫn không giơ tay lên, nhắm mắt lại hệt như trốn tránh.
"Nhạn Quy, sao không vào?"
Giọng nói cách lớp ván gỗ không còn rõ ràng, lại làm hắn bừng tỉnh chỉ trong thoáng chốc, Cừu Nhạn Quy ậm ờ đáp lời, đẩy nhẹ cửa ra.
"Thiếu chủ." Hắn bước chậm tới trước thiếu chủ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mieu-cuong-khach/2744436/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.