"Con cũng quý Vinh lắm nhỉ, Hữu?"
_______________________
Mẹ thằng Vinh trông trẻ với quý phái lắm, tầm tuổi mẹ tôi mà trông cứ như mới 30 ấy. Trước có mấy lần mẹ nó đến đưa cơm cho nó mà tôi trầm trồ gì đâu.
Lúc bọn tôi đến thì cổ cũng nấu xong rồi, cả bọn chỉ việc chia nhau ra bày biện. Thằng Toàn với thằng Nguyên đi kê gọn lại bàn ghế để trải chiếu ngồi cho thoải mái, còn tôi với thằng Vinh xuống bếp lấy bát đũa.
"Cháu là..." - Mẹ thằng Vinh nhìn tôi.
"Hữu á mẹ, hồi cấp 3 ở chung KTX với con ý, cái đứa mà toàn ăn ké đồ mẹ nấu cho con!!"
Thằng Vinh toàn nhồi vào mồm tôi chứ tôi ăn ké của nó hồi nào??
"À, nhớ rồi, chúng mày lớn nhanh quá cô chẳng nhận ra." - Cô đưa tôi giữ lấy cái mâm lớn rồi đặt bắt đĩa lên. - "Mẹ Hữu đẻ khéo nhỉ, trông cháu xinh trai đáo để."
"Đúng gòi, chỉ xinh thôi chứ sao đẹp trai bằng con được!" - Thằng Vinh vẫn kịp chõ cái mõm vào nói.
"Gớm."
Nay bố thằng Vinh có việc bận với khách nên chỉ có bốn thằng với mẹ nó ngồi lại ăn với nhau thôi. Lúc tôi ra kiếm chỗ ngồi xuống thì gặp phải ánh mắt đâm chọc của ba thằng điên kia, giống như thể ra tín hiệu ngầm rằng tôi mà dám ngồi sai chỗ thì đừng mong mông đít yên ổn.
Đang lúc bối rối thì mẹ thằng Vinh gọi tôi lại.
"Đây, đây, con ngồi đây với cô."
"Dạ."
Tôi vừa ngồi xuống cạnh mẹ thằng Vinh thì y như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mien-cuong-sam-vai-phan-dien/897346/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.