Thằng Vinh cầm tay tôi áp sát lên em ciu đang cộm cứng sau lớp quần bông của nó
______________
"Có gì thì chú gửi mail lại cho anh, vừa chia tay xong nên giờ rảnh lắm."
"Dạ. Thế tối em gửi anh xem qua nhé."
"... Chú mày không để ý trọng tâm câu nói của anh à..."
"À, chia buồn với anh nhé. Cơ mà tối em gửi mail anh nhớ xem đấy!"
"..."
Nhận ra lượn lờ trước cổng công ty là em xe Mẹc mới sơn lại đỏ chót của thằng Vinh nên tôi chào đàn anh rồi ôm cặp chạy tới. Lúc ngồi vào trong xe thì tôi bị giật mình bởi cách ăn mặc lịch lãm bất ngờ của con báo điên này.
"Vừa đi xem mắt à?" - Tôi vừa cài dây an toàn vừa hỏi.
"Đâu có!"
"Sao bóng bẩy khá bảnh thế." - Tôi tấm tắc nhìn chất vải sang xịn mịn của bộ âu phục mà nó đang mặc.
Cu cậu đẩy mặc tôi sang một bên rồi lẩm bẩm.
"Còn không phải vì đứa nào bảo tao ăn mặc trẻ trâu..."
Tôi bật cười không nghĩ thằng Vinh cute đến vậy, cứ như trai tơ mới lớn tưởng ăn mặc giống người lớn là trưởng thành rồi á hả. Cơ mà tại tôi biết tỏng tính cách của thằng Vinh rồi nên không nói chứ, ai lần đầu thấy nó thế này sẽ nghĩ nó đàn ông thật.
Bờ vai này, khuôn ngực này, cái hông nở này rồi cái đít cong kia nữa, chậc chậc mặc âu phục mà vẫn ngọt nước thế nhỉ. Kiểu thằng Toàn đô quá mặc đồ âu trông nó ngột ngạt thì thằng Nguyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mien-cuong-sam-vai-phan-dien/897337/chuong-30165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.