"Ngắm nữa cũng không giải xong đề đâu, tập trung vào."
_______________
Tôi dậy đi đánh răng, vệ sinh, mua đồ ăn sáng các kiểu rồi mà con cáo kia còn đang cuộn tròn trong chăn chưa thèm dậy.
"Tao không ăn đâu, có chuyện, về nhà phát đã, nhớ chừa cơm tối." - Thằng Vinh vội vội vàng vàng tìm cái chìa khóa xe rồi chạy đi mất.
Tôi đưa hộp xôi cho thằng Toàn đang ngồi hóng gió ở cửa phòng rồi cũng đứng đó ăn sáng cùng nó. Căn bản là trong đầu tôi chỉ thắc mắc về vụ xô xát giữa thằng Nguyên với thẳng Toàn thôi, chẳng biết nói gì sất.
Yên lặng ăn hết hộp xôi thì thằng Toàn nói.
"Nghe đàn không?"
"Ơ thằng Vinh vác cả đàn về đây à?"
"Đàn của tao."
Nói rồi thằng Toàn lôi từ gầm giường ra túi đựng đàn bằng da giả màu đen, mở ra thì trông có vẻ to hơn cái của thằng Vinh.
Lâu rồi chưa đụng đến nên thằng Toàn ra ngồi cái ghế ở gần cửa sổ căng chỉnh dây đàn một lúc, rồi mới bắt đầu đánh. Tôi kéo ghế ngồi cạnh nghe đoạn dạo thấy quen tai mà không nhớ ra bài gì.
"Anh chàng ôm gối nằm
Nghĩ suy về cô gái
Anh thầm yêu cô ấy
Cũng lâu lắm rồi nhưng chưa thành đôi
Nhiều lần anh nằm mơ thấy nàng
Nắm tay đi bên người khác
Giật mình ra mồ hôi ướt đẫm
Cứ như thế này sống sao bây giờ..."*
....
Toàn bọn giấu nghề á mọi người, chúng nó hát hay nên tối đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mien-cuong-sam-vai-phan-dien/897326/chuong-1915.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.