"Mang đủ đồ dùng chưa đó? Anh nhớ hôm nay mày kiểm tra cái gì mà."
"Đủ rồi."
"Ăn nói láo toét thật chứ. Chẳng lẽ anh mày lại lẳng mày xuống cống bây giờ."
Nhóc Thanh lên lớp 5 thì Phan Anh cũng lên lớp 12 luôn, thế là đứa cuối cấp 1, đứa cuối cấp 3.
Từ lúc lên 12 thì giò của Phan Anh chẳng dài ra miếng nào nữa, cứ dừng ở con số 1m69 coi có bực không??? Thêm 1cm nữa thì có làm sao hả???Cơ mà những lúc đi cùng với nhóc Thanh bé tẹo như cái kẹo lại khiến cậu được an ủi phần nào. Rằng từ lúc nhóc con biết khóc oe oe đến giờ, Phan Anh vẫn luôn là người ở cạnh nhóc, lại còn kiêm luôn chức bảo mẫu với vệ sĩ cho nhóc.
Vì ngoại hình nhỏ nhỏ xinh xinh cộng với cái faceid hệt mấy đứa bé đẹp như thiên thần trong đoạn quảng cáo trên TV nên Lam Thanh thường xuyên bị nhóm nhãi ranh xung quanh bắt nạt. Và đó là lúc Phan Anh được dịp thể hiện anh hùng cứu mỹ nhân mỏ hỗn, tiếc thay, lần nào cậu đến cũng không có đất diễn vì nhóc Thanh đã xử đẹp lũ mất dạy luôn rồi.
Ban đầu bố mẹ nhóc muốn hướng cho nhóc học đàn, học vẽ nhưng mà đến phút cuối nó lại bẻ ngoắt đi học võ, thôi thì cho thằng bé học chơi chơi rèn luyện sức khỏe cũng tốt. Bố mẹ nhóc Thanh còn cẩn thận nhắc thầy dạy võ với bạn bè cùng lớp nhóc nhớ giơ cao đánh khẽ, nhóc mất sợi tóc nào thì đừng hỏi vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mien-cuong-sam-vai-phan-dien/3543255/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.