“Ai nha, cái này có sao, hai vị chủ nhân trụ một gian không phải được rồisao!” Tiểu Thúy vừa thấy Cửu vương gia liền muốn trêu ghẹo, thật là, còn xưng huynh gọi đệ, vừa vặn động phòng còn chưa có đâu, tiểu nha đầu vừa mở miệng liền bị Liễu Lâm Ba mạnh mẽ trừng một cái.
Tiểu nhahoàn cảm nhận được ánh mắt lạnh lẽo như lưỡi kiếm sắc bén vun vút phóngtới, lặng lẽ thè lưỡi ra chạy đến phía sau nàng ẩn núp.
“Khôngđược! Hai người các ngươi sẽ ở đâu?” Liễu Lâm Ba vô cùng kiên quyết liếc mắt qua Hàn Ngọc cùng Tiểu Thúy, quay đầu nhìn về phía Lương Kiêu.
“Không có vấn đề gì, cái này không cần lo lắng, lão bản, ở bên ngoài kê thêm cho hai anh em chúng ta một chiếc giường.”
“Ôi chao, được rồi!”
Hàn Ngọc vỗ vỗ bờ vai gầy gò của Tiểu Thúy, một bộ đừng sợ, như bằng hữu bá vai bá cổ, Tiểu Thúy vốn khá thấp, cả người liền bị Hàn Ngọc nhét vàodưới cánh tay, một trận cười gượng, Liễu Lâm Ba lôi kéo vạt áo run rẩy,may là bên trong quấn vài tầng băng vải, bằng không, thật đúng là lộhết! Nước mưa dội xuống, bạch y đơn bạc chẳng khác gì không mặc!
“Mời nhóm khách quan lên lầu!”
Liễu Lâm Ba tỏ vẻ thập phần bất đắc dĩ, nàng thực ra muốn ngủ cùng TiểuThúy, đôi chủ tớ kia hai đại nam nhân chen chúc trên một cái giườngkhẳng định là không được, huống hồ, Hàn Ngọc hắn cũng không lá gan đó!
Liễu Lâm Ba gần như là bị Tiểu Thúy đẩy lên lâu, xú nha đầu này, cười trênsự đau khổ của người khác,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mi-vuong-tuong-mon-the-ga-phi/26175/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.