“Đây là nơi nào a, ta muốn đi ra ngoài, đi ra ngoài! Mau thả bản công chúa ra!”
Lương Thi không ngừng mà dùng thân thể đập vào bốn vách tường xe ngựa, đáp lại nàng chỉ có tiếng lọc cọc của bánh xe.
Bọn buôn người phía ngoài xe ngựa tựa hồ nhận ra nàng đã tỉnh lại, vó ngựa giậm chân tại chỗ hai cái, sau đó mới tiếp tục giữ nguyên tốc độ đi tiếp.
“Mau thả ta, thả ta, cẩn thận bản công chúa chém đầu của các ngươi, dừng lại!”
“Chết rồi, lão đại” tên nam nhân thô lỗ trì hoãn cước bộ tiến lên, nhìn về phái quản sự.
“Phi phi phi! Đi xa nói cái gì xúi quẩy, cái gì chết!”
“Ngươi không nghe thấy nữ nhân kia tự nhận là công chúa, tám phần mười là người điên a, còn có thể đáng giá sao?”
Quản sự nghĩ ngợi hồi lâu, lại nghe được trong xe ngựa truyền đến một trận cãi nhau, theo đó xe ngựa lắc lư một trận, quản sự thở dài một tiếng, “Lúc bán liền nói ả là cái đào kép, nói lời thoại.”
Lương Thi xác định những người kia nhất định sẽ không để ý đến mình, nhẹ giọng khóc nức nở, xe ngựa một trận xóc nảy, một cỗ mùi máu tanh lập tức tràn ra, quay đầu nhìn lại, bên cạnh mình còn có một người, bàn chân lộ ra bên ngoài bao tải còn mang theo mùi máu tươi, trong lòng nhất thời ầm một hồi, so với xe ngựa xóc nảy còn khó chịu hơn vài phần.
Người này không phải là chết rồi chứ!
Nửa ngày, người kia mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mi-vuong-tuong-mon-the-ga-phi/2396817/chuong-54-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.