Khi đó, quanh sân bỗng xuất hiện rất nhiều cung, đao, tên; Liên Nỗ doanh ùa tới như châu chấu, Tào Đức Bảo dẫn đầu, hả hê nói: “Bày trận, tróc nã phản tặc!”. Mà không thèm nghĩ tới ngày thường người của Liên Nỗ doanh vừa gặp Thất Tinh đã như chuột thấy mèo.
Tiểu Thất hao tổn biết bao sức lực cũng không thể giải độc cho ta, nhưng từ khi vào vương phủ, dường như thân thể khá hẳn lên. Thứ nhất là loại rượu không biết An Dật vương kiếm đâu ra, thứ hai là phương pháp truyền nội lực của Hạ Hầu Thương.
Ai biết cách giải loại độc này? Trừ người hạ độc, liệu còn ai vào đây nữa?
Ta nghĩ bụng: Nếu truyền tin thân thể ta đã chuyển biến tốt đẹp, không cần Hạ Hầu Thương truyền nội lực nữa, liệu có khiến người đó luống cuống tay chân không?
Nhưng người có thể giúp ta chỉ có Tiểu Thất mà thôi, giờ này khắc này, ta rất mong Tiểu Thất mau mau tới.
Hắn đợi mãi không thấy ta trả lời thì giật mình hoảng hốt, bật người dậy cúi đầu nhìn ta, khẽ hỏi: “Sao thế?”.
“Giờ nào rồi?”.
“Canh tư. Trời sắp sáng rồi, sao thế?”.
“Vương gia, chàng hãy nghe thiếp nói. Sở dĩ thiếp có thể nói cũng bởi có Tiểu Thất ở đây, nói về chuyện ngày xưa… Trời vừa sáng, chàng lập tức phái người tìm hắn cho thiếp được không… Thần thiếp cảm thấy ngón tay có thể cử động đôi chút, y thuật của Tiểu Thất cao siêu, có lẽ hắn có thể giúp thiếp”.
“Tiểu Thất ở đây… là có thể giúp nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mi-tuong-quan/2251584/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.