Ta vội vùng vẫy đứng dậy, tránh khỏi vòng ôm của hắn, lùi về sau một bước, đứng cúi đầu.
Hắn lại không đi tiếp, chỉ lẳng lặng nhìn ta, đột nhiên nói: “Đối với nàng, tính mạng của mình rẻ mạt đến vậy sao?”
Ta kinh ngạc ngẩng đầu lên, thấy rõ mắt hắn chợt lóe lên tia sáng, như ngọc quý rơi xuống đá thô, vỡ nát bấy, được ánh sáng bao trùm mà phát sáng lấp lánh… nhưng lại mang nỗi niềm thương tiếc.
“A?” Ta chưa kịp phản ứng hắn đã sải bước đi về phía trước. Ta thầm nhíu mày, trong lòng thoảng chút lo lắng.
Tuy nói ta được Hạ Hầu Thương dẫn về phủ Ninh vương, nhưng trong cung vẫn phái tới rất nhiều nội thị. Mặt ngoài lấy danh nghĩa hầu hạ công chúa Thảo Thạch, thật ra chịu trách nhiệm giám sát. Công công được phái tới hầu hạ đều có đôi mắt sáng trưng, tính tình nội liễm, lúc đi lại cũng không giấu diếm võ công của mình. Họ đang công khai nói cho ta biết, mặc dù ngươi đang ở vương phủ hưởng thụ cẩm y ngọc thực, nhưng nếu như muốn chạy trốn, vậy thì không có khả năng.
Ta không muốn chạy trốn, có điều vương phủ canh phòng cẩn mật, nhất cử nhất động của ta lại có người giám sát, không thể truyền tin cho Tiểu Thất. Ta biết, những sự kiện xảy ra liên tiếp gần đây quá mức trùng hợp, sẽ có người điều tra được, cuối cùng sẽ điều tra được kẻ phối hợp mọi chuyện: Người xúi giục Hoàng hậu náo loạn công đường; chuyện ta ra ngoài lấy tờ lại có thể trùng hợp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mi-tuong-quan/2251488/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.