Sớm có nội thị tiến lên giúp Thái tử, Vĩnh Lạc đế thở dài một hơi: “Đỡ thái tử xuống nghỉ ngơi đi.”
Thậm chí ông không hỏi tình hình vết thương trên người Thái tử. Nghe thấy giọng nói thờ ơ của Hoàng đế, Thái tử lại ho dồn dập, lấy tay che môi. Bốn gã nội thị vội vàng tiến lên, nâng ghế lên đi ra hướng cửa hông.
Hoàng hậu thì thi lễ với Hoàng thượng, Thái hậu rồi nói: “Thần thiếp lo lắng cho Thái tử, muốn….”
Hoàng thượng không nói một lời, chỉ phất phất tay, bà liền vội vã bước theo người khiêng ghế.
Thái tử sắc mặt xám xịt được khiêng xuống, Hoàng thái hậu chỉ ngồi đó khép hờ mắt, không nói không rằng, hiển nhiên vô cùng giận dữ. Thái tử giết vợ diệt nữ, chỉ vì một chút sai lầm nhỏ của cá nhân lại làm lung lay gốc rễ quốc gia. Cũng là đại sự quốc gia, tại sao vào tay hắn lại thành ra như vậy. Chắc hẳn trước mặt các vị quan ở đây, Hoàng thượng và Hoàng thái hậu sẽ không thẩm tra tiếp nữa.
Nhưng chỉ cần khiến cho họ hoài nghi là được rồi, tình thế trong triều biến đổi, tất nhiên có người từ từ vạch trần chân tướng che giấu kín như bưng năm đó.
Đến đây, ta mới khẽ thở phào nhẹ nhõm, nhưng lại cảm thấy có ánh mắt đang nhìn chằm chằm về phía này. Ta ngẩng đầu lên, lại thấy Hạ Hầu Thương quay đầu nhìn, ánh mắt đó lại mang vẻ lo lắng đến cùng cực. Ta vốn coi nhẹ sinh tử, cũng biết dù chuyện này có thành công, có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mi-tuong-quan/2251486/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.