Vẻ mặt Hạ Hầu Thương hơi mông lung: “Tâm tư hắn vẫn luôn tinh tế như vậy. Nhưng hoàng huynh nói sai rồi, cứu nàng có lẽ bởi vì hắn muốn nói với bổn vương: Mặc dù Lý Sĩ Nguyên già nua có tội, nhưng không nên đổ lỗi lên đầu nữ nhi.”
Cho nên bổn vương mới ra tay cứu.
“Đối với Tang Dung mà nói, có nơi nào có thể an toàn hơn ở bên cạnh nhị đệ? Có thân phận gì có thể an toàn hơn thân phận ‘Lý Mộc Phi’? Hắn hiểu ta quá rõ, biết rằng nếu đệ nhị cứu ‘Lý Mộc Phi’cũng chẳng khác gì đặt thuốc nổ bên cạnh nhị đệ, khi chưa đánh đúng chỗ hiểm của nhị đệ, bổn vương sẽ không sử dụng thuốc nổ kia. Cho nên, bổn vương sẽ không động đến nàng ta.”
Nghe xong lời thái tử nói, sắc mặt ba vị đại nhân đều trắng bệch. Trên dưới triều đình xưa nay đều biết thái tử và Ninh vương đấu tranh gay gắt, nhưng trước mặt người khác vẫn là đệ hữu huynh thân, nào có như bây giờ. Lẽ nào hai người đang phân tích ván cờ của đối thủ, nói rõ từng đường đi nước bước?
Ba người nhìn nhau một lúc, đều nghĩ: Thái tử điên rồi, điên thật rồi, rõ ràng không phải là thái tử nữa rồi!
Lúc này ta có phần bội phục thái tử, người này cầm được thì cũng buông được, bày mưu tính kế quanh năm suốt tháng cuối cùng lại thất bại trong gang tất. Ở nơi quá mức lúng túng, đứng trước người mình đã từng phụ bạc thế này mà còn có thể nói rõ từng lời, mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mi-tuong-quan/2251474/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.