“Hay cho câu trả lời không biết, vậy ngươi xem lời khai này đi, một là do nội quyến của ngươi viết, một là lời kể của quan địa phương Thanh Lĩnh. Hơn nữa, thứ mà tỳ nữ này viết có phải là sự thật không?!”
Hạ Hầu Thương nhặt từng tờ giấy dưới đất lên, mỗi khi nhặt một tờ, vẻ mặt đã hồng hào lại dần dần tái nhợt, cuối cùng chẳng khác gì tờ giấy.
“Phụ hoàng, nhi thần thực sự không thấy được những thứ này có thể chứng minh được điều gì!” Y thực sự vô cùng đau lòng, không phải bởi vì những chứng cứ xác thực trên tờ khai này, mà bởi vì những lời khai đó không thể chứng minh lòng bất chính của y. Nghĩ đến đây lòng y đã quặn đau, lời khai như vậy mà có thể khiến kẻ là bậc làm cha nghi ngờ mình đến mức độ như vậy.
Vĩnh Lạc đế giận quá hóa cười: “Được lắm, ngươi nhìn lại những thứ này đi......”
Ông ta cầm mấy tờ giấy trên bàn rồi vứt xuống trước mặt y, Hạ Hầu Thương nhặt lên, nhìn từng tờ một, gương mặt hồng hào thêm phần nào, y nói: “Thì ra là như vậy!”
“Trẫm vốn muốn ngươi xem những thứ kia trước rồi nói thật với trẫm, nào ngờ ngươi chưa thấy quan tài chưa đổ lệ!”
Hạ Hầu Thương ngẩng đầu lên: “Phụ hoàng, nhi thần thật sự không rõ đã xảy ra chuyện gì, nhìn lời khai tiếp sau này mới hiểu, thì ra là có chuyện như vậy.”
Vĩnh Lạc đế vốn đứng trên bậc thang, lúc này đã ngồi xuống, lạnh lùng nói: “Vậy ngươi nói xem,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mi-tuong-quan/2251463/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.