Sáng hôm nay Hướng Hoa Lạc có cuộc họp anh đi khá sớm , gần trưa anh gọi cho Tịnh Thiên , đây chính là thói quen của hai người bắt đầu từ khi nào cũng chẳng ai nhớ..
Mỗi ngày dù ra sao , hoặc là anh hoặc là cô sẽ gọi cho đối phương ít nhất là một cuộc gọi..
Nhưng điện thoại chẳng ai bắt máy, Hướng Hoa Lạc cảm giác có điều không đúng.
Có bao giờ cô không nghe máy của anh đâu..
Hướng Hoa Lạc phiền lòng , anh nhấn nút kết nối với thư kí..
\-" Bảo Tịnh Thiên phòng thiết kế lên gặp Tôi.."
\-" Vâng .Chủ Tịch.."
Chưa đầy mấy giây , Hướng Hoa Lạc nhận được câu trả lời rằng hôm nay Tịnh Thiên xin nghỉ..
Sau khi gọi về nhà thím Tần lại bảo anh vừa đi không bao lâu , Tịnh Thiên cũng rời nhà theo sau..
Vậy cuối cùng là cô đi nơi nào ..
Bất giác Hướng Hoa Lạc cảm thấy lo lắng , chẳng còn một chút tâm trạng để làm việc..
Anh thở dài, day day trán..
Anh hiểu rõ mọi thứ đã bắt đầu lệch quỷ đạo từ lâu rồi.Chỉ là hoàn cảnh của Tịnh Thiên quá đặc thù , nhiều khi nhìn cô cứ phải gồng mình để sống..Chẳng thể lộ diện ra ánh sáng..Một chút muốn sống thật với bản thân cũng là điều xa xỉ.
Anh đau lòng nhưng không thể nuông chiều cô được.Vì Tịnh Thiên đang bị cuốn lấy bởi thù hận..
Anh sợ rằng cô không còn nhìn thấy được những thứ giá trị khác..
Ngồi trên xe , Hướng Hoa Lạc không ngừng gọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mi-tinh-phi-yen/2153941/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.