Nhưng sự việc là không ngừng ở đó , khi trời ngày càng khuya..
Tịnh Thiên thấy trước mắt mình là máu , hình ảnh ba mẹ cô đứng từ xa họ nhìn cô..
Ánh mắt tràn ngập yêu thương...
Tịnh Thiên gọi họ ,nhưng họ lại quay lưng bỏ cô lại..
Tịnh Thiên đuổi theo nhưng họ lại biến mất trước mặt cô ..
Tịnh Thiên hét to , khóc nức nở .
\-" Ba..Mẹ..Đừng bỏ con mà..đừng bỏ con..Xin hai người đấy..."
Hướng Hoa Lạc giật mình tỉnh dậy ,nghe tiếng vừa khóc vừa hét của Tịnh Thiên.
Anh mở đèn , lay người Tịnh Thiên..
\-" Thiên Thiên ,Thiên Thiên tỉnh đi em .."
Hướng Hoa Lạc , con người bao năm chưa hề nao nóng , thế mà giờ phút này nhìn nước mắt đằm đìa trên mặt cô..
Trái tim anh thắt lại ..
Nỗi lo lắng bùng phát chiếm cứ lấy thể xác anh..
Tịnh Thiên bị anh lay mạnh mà tỉnh, cô hé mắt mơ màng nhìn anh..
Bàn tay anh vuốt lấy má cô anh tiếp tục phát hoảng .
Tịnh Thiên thế là phát sốt.
Cô mê man lúc mê lúc tỉnh..
Đứng bên cạnh nhìn bác sĩ tiêm thuốc , hàng chân mày Tịnh Thiên nhíu lại , Hướng Hoa Lạc không kìm lòng đặng phải ngồi xuống nắm lấy tay cô..
Bác sĩ thu dọn đồ , quay người nói với Hướng Hoa Lạc..
\-" Chủ Tịch Hướng , cô ấy bị nhiễm lạnh phong hàn .Tôi vừa mới tiêm thuốc .Sáng mai sẽ ổn thôi "
\-" Cám ơn"
Hướng Hoa Lạc gật đầu ,hỏi qua thuốc cho uống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mi-tinh-phi-yen/2153940/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.