Lúc khi lên xe trở về rồi ,Tịnh Thiên mới rõ nơi kiếm đạo này thế mà là của Hướng Gia
Nghe quản lý đây kể gia truyền từ thời ông nội của Hướng Hoa Lạc rồi..
Tịnh Thiên quay qua nhìn anh ,lúc này Hướng Hoa Lạc đang nghe điện thoại ..
Tịnh Thiên không làm phiền anh nữa ,cô nhìn ra cửa sổ ..Xe đang xuống núi ,khung cảnh thiên nhiên là một màu xanh của cây , dần úa vàng thay lá ..Nhìn rất bắt mắt..
Bỗng cô nhớ đến câu nói của người thanh niên kiếm đạo kia .
Đây là lần đầu tiên anh đưa người con gái đến đây..
Tức là Thẩm Nguyệt vẫn chưa bao giờ đặt chân đến.
Là con dâu Hướng Gia mà chưa bao giờ biết nơi này , quả nhiên tâm tư Hướng Hoa Lạc không đặt cho cô ta..
Vậy còn người con gái kia thì sao.?
Ngày đó sau khi nghe Hướng Hoa Lạc nói với Thẩm Nguyệt về người con gái kia..
Dường như Thẩm Nguyệt biết người đó là ai ?
Vậy chẳng lẽ tình yêu sâu nặng thế ,anh vẫn chưa dắt cô ấy đến đấy à..
Thật khó hiểu..
Tịnh Thiên không biết nói sao .Cứ thấy lo lắng ,lỡ một ngày cô ấy trở về thì cô biết làm sao..
Hướng Hoa Lạc tắt máy , nhìn qua thấy Tịnh Thiên cau mày suy tư gì đó..
Nét mặt đượm buồn , anh rất không thích sắc mặt này của cô..
Đưa tay sờ má Tịnh Thiên..
\-" Em sao thế..?"
Tịnh Thiên nghiêng đầu nhìn anh , cô hỏi..
\-" Hoa Lạc , anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mi-tinh-phi-yen/2153902/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.