Edit: Chickenliverpate
Anh Túc đã từng hỏi anh, cuối mùa xuân năm đó, trong bảy đứa bé gái đứng trong nội viện Sở gia, dựa vào cái gì mà cứ khăng khăng chọn cô.
Khi hỏi câu này, tuổi của cô cũng còn khá nhỏ, cô ngồi xổm bên cạnh anh, mấy ngón tay cào cào trên đùi anh, từ dưới đất nhìn lên anh. Trong con mắt đen lay láy đã không còn sự khiếp đảm khi mới tới Sở gia, mà xuất hiện chút long lanh, ngoan ngoãn và thân thiết, nhìn vào khiến cho người ta cảm thấy hoạt bát sôi nổi, ngây thơ đáng yêu.
Anh chưa từng nói cho cô biết, ngày đó cô có thể ở lại, cũng bởi vì một ánh mắt như vậy.
Mang theo chút nhạy bén, lại có chút khờ khạo, quan trọng là, mấy đứa bé gái khác đều có bộ dạng cúi mặt phục tùng, ngẫu nhiên cũng có lúc tò mò mà nâng mí mắt nhìn sang, nhưng cũng lập tức nơm nớp lo sợ cúi đầu xuống, chỉ riêng một mình cô, bất luận trong đáy mắt tồn tại một tia dè dặt, nhưng từ khi nhìn thấy anh liền tiếp tục nhìn anh, hơn nữa còn nhìn qua một cách thẳng thắn, nhìn một cách vô tư, nhìn một cách quang minh chính đại.
Khi đó Sở Hành dùng một tay chống gò má, có chút buồn cười suy nghĩ, xách một con nhóc như vậy ở bên người, cuộc sống sau này nhất định sẽ không nhàm chán như ngày xưa nữa.
Ngày đó, anh đánh giá cô cũng chỉ qua một cái liếc mắt, không cần câu hỏi, cũng đã có thể mò mẫm bảy tám phần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mi-sat/2463524/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.