Tửu lượng của Tống Chân Dật kém đến bất ngờ!
Một mình anh có làm thế nào cũng không thể ngăn cản cả đám đàn em liên tục mời rượu, cố gắng chống đỡ vài chén, cả người liền trở nên là lạ, gương mặt hồng hồng ngồi trên ghế, ánh mắt sương mù nhìn Cố Minh Nguyệt cười khúc khích.
Cố Minh Nguyệt nhịn xuống xúc động muốn nhéo mặt anh, ô ô ô ô, lão Tống thế này dễ khiến cô trở nên lưu manh mất thôi, làm sao bây giờ~~
Đế chính đại mỹ nam đại thần dù có uống say, hành động cũng đều hiên ngang đẹp đẽ, mang theo một chút tự do phong nhã, bọn đàn em khóa dưới vừa thấy phong nghi của Tống Chân Dật, hai mắt liền sáng lên, không cần Thẩm Dung phải đưa ra ám hiệu, liền nhao nhao muốn tiến lên muốn chuốc thêm chút rượu.
Mấy ánh mắt như sói đói này đánh lên người Tống Chân Dật, làm cho Cố Minh Nguyệt đứng ngồi không yên, dù ở thời đại nào cũng đều có người thích nam phong (gay),cô muốn bảo vệ trinh tiết của người đàn ông nhà mình!
Chỉ thấy Cố Minh Nguyệt đứng tới bả vai của Tống Chân Dật, kéo một cánh tay của anh vòng qua hai vai mình, hai tay ôm chặt lấy lồng ngực bền chắc kia, sau khi dùng sức cố đỡ cả người người đàn ông đang mềm nhũn đứng lên, trên mặt mang theo áy náy nói với những người bên cạnh: “Xin lỗi, Chân Dật anh ấy uống hơi say, ở lại nữa không chừng lại mượn rượu mà làm càn bêu xấu mất mặt, huống chi đứa nhỏ còn đang ở nhà chờ chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mi-nhuc-sinh-huong/436865/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.