Thoáng một cái ba năm qua đi, Cố bánh bao nhỏ cũng đã ba tuổi, có lẽ chúng ta cần phải gọi bé trai mỗi ngày đều thích ăn vạ, chơi đùa điên cuồng rồi kêu la loạn xạ này là Tống Hàm Dịch.
Cố Minh Nguyệt và Tống Chân Dật đã sống chung với nhau được 4 năm, năm nay cô cũng 21 rồi, hai người quyết định chờ qua tháng mười, bọn họ sẽ tới cục dân chính nhận giấy chứng nhận.
Sống chung một chỗ như hai vợ chồng suốt mấy năm nay, trong lòng Tống Chân Dật vẫn có chút không dám chắc, đồng thơi trong lòng luôn cảm thấy áy náy. Cố Minh Nguyệt đã ở bên anh không danh phận không rõ ràng lâu như vậy, anh chưa từng tặng cho Cố Minh Nguyệt một hôn lễ long trọng, thậm chí người nhà anh còn chưa biết tới sự tồn tại của cô, vẫn cứ kiên nhẫn nghị hôn cho anh với Trương La.
Cưới một cô gái chưa lập gia đình đã có con, nhỏ hơn mình 11 tuổi, gia đình Tống Chân Dật chắc chắn sẽ không đồng ý, vì vậy anh lựa chọn trước tiên cứ giấu bọn họ, đến lúc đó tiền trảm hậu tấu, người nhà sẽ không thể làm gì bọn họ được.
Hồi đó sau khi tốt nghiệp đại học xong thì anh liền xuất ngoại du học, sau khi học thành về nước lại không ở nhà mà sống cuộc sống một thân một mình, Tống Chân Dật không dựa vào tiền trong nhà để sống, đương nhiên cũng ít bị các bậc cha chú kìm hãm, xem như là người nhỏ nhất trong thế hệ trẻ tuổi khiến bề trên nhức đầu nhất rồi, hết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mi-nhuc-sinh-huong/436864/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.