Edit: Cỏ Mỹ - Beta: Quýt
Ăn có thể ăn bậy nhưng không thể nói bậy, cậu hiểu, cậu biết sai rồi huhu. Phong Tĩnh ngoan ngoãn ngồi cạnh An Như Sơn ngẫm nghĩ lại. Giáo bá hẳn không muốn thấy một thằng gay mặc váy ngắn đâu mà, hắn làm cậu sợ quá chừng. Hắn không có nhắn tin sai đàn em nào bên ngoài mua một cái váy công chúa màu đỏ tay phồng với tóc giả đâu nhỉ? Không có nhắn tin nào ra ngoài mà phải không, huhu.
Phong Tĩnh từ nhỏ đã đạt giải diễn thuyết, từ lâu đã quen với việc núi lỡ trước mặt nhưng vẫn không cảm xúc, coi như trong lòng sông dời biển lấp đi, nhưng trên mặt cũng sẽ không có biểu tình gì.
An Như Sơn cho là cậu thật sự không sợ hay kinh ngạc, nghĩ nghĩ hình như cậu là một người thành thạo cải trang thành nữ, liền cảm nhận được sự mới mẻ.
Ngươi có bao nhiêu kinh hỉ sao trẫm không biết được.jpg
Sáu giờ bốn mươi lăm phút, chuông tan học vang lên. Cả lớp nhanh chóng chạy đi hết. Dù sao thì buổi tối ở căn tin luôn rất phong phú, thậm chí mỗi tuần còn có hai bữa tiệc nướng tự chọn, hôm nay là bữa thứ nhất. Vào lúc này, tên giáo bá kia cùng bạn cùng bàn của hắn đặc biệt giữ bình tĩnh tại chỗ cũ, làm cho các bạn học đang ùn ùn chen chúc phải bỏ ra hai giây liếc mắt nhìn họ.
"Không đi ăn cơm sao?" Phong Tĩnh hỏi.
"Tối nay dẫn cậu ra ngoài ăn." An Như Sơn nói, "ngày mai tôi cần cậu hỗ trợ nên hôm nay là thù lao."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mi-nha/1156596/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.