Nhập nhèm tỉnh lại đã là chuyện của một tiếng sau, Diệp Khiết Băng lại một lần nữa cảm nhận được sự thay đổi của hoàn cảnh xung quanh. Chán chường mở mắt nhìn xung quanh, cô thấy mình đang nằm ở một đầu của một thông đạo dài, hẹp. Ánh sáng phát ra từ chiếc đèn bão gắn trên cao soi tỏ rõ ràng một khoảng rộng. Hai bên vách tường có những hoa văn cổ quái kì lạ, cô cảm thấy chúng như những hoa văn cô đã nhìn thấy ở hai sảnh chính của Từ đường. 
Ruya - Văn tự cổ đại, cái khuôn của mọi ngôn ngữ trên thế giới. 
Đột nhiên trong đầu cô hiện lên dòng chữ này, sau đó là vô số những kí tự khác dần hiện lên trong trí não cô. Giống như có ngọn đuốc thắp sáng những dòng chữ chìm trong bóng tối, cô có thể nhìn được những trang sách mang nội dung về Ruya. Hơn nữa còn là nội dung chính thống, chưa hề qua sao chép hay phục chế, vì thế lại càng quý giá hơn, không, phải nói là vô giá. Chỉ cần học được 100 chữ Ruya chính thống là có thể thông hiểu hơn 10 loại ngôn ngữ khác nhau, thậm chí còn có thể thông hiểu rất nhiều loại chú văn, nếu cô học hết tất cả những chữ hiện lên trong đầu bây giờ, vậy chẳng phải là ngay cả tiếng của động vật, còn có cả chú văn của đối phương cô cũng có thể hiểu được hay sao? 
Có điều hiện thức lúc nào cũng tàn khốc. Diệp Khiết Băng cố gắng dừng những dòng chữ đang không ngừng nhảy múa trong đầu lại, chậm chạp điều chỉnh lại 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mi-la-nu-phu-h-van-khong-phai-nu-chinh-ngon-tinh/96820/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.