Đập vào mắt Diệp Khiết Băng là một gương mặt vô cùng kinh khủng, có thể nói là hoàn toàn vượt qua khỏi nhận thức của con người. Một bên con ngươi lồi hẳn ra ngoài, trông như mắt của kẻ sắp chết đang trợn trừng vậy, vô cùng kinh dị. Bên mắt còn lại thì sưng to, bầm tím không còn nhìn được ra hình nữa. Khuôn mặt loang lổ, chằng chịt những vết sẹo lồi lõm, thậm chí còn có vết thương không thể khép miệng lại, da thịt xung quanh đã dần thối rữa. Cô nhìn ra được những vết thương kia là do sắt nung nóng gây ra. 
Với gương mặt này thì đảm bảo ai nhìn cũng bị hắn dọa mất nửa cái mạng, Diệp Khiết Băng nhướng mày nghĩ ngợi. Có lẽ là cô đã chuẩn bị tâm lí từ khi ngửi thấy mùi trong mật thất, cũng có thể do đã bị dọa sợ đến choáng váng, biểu hiện của Diệp Khiết Băng lúc này quá mức quái dị khiến cho kẻ kia cũng không khỏi sửng sốt. 
Một thoáng im lặng ngắn ngủi qua đi, kẻ kia nhìn Diệp Khiết Băng bằng ánh mắt như đứa trẻ lần đầu nhìn thấy đồ chơi. Mặc dù tròng mắt trái của hắn trông chẳng khác nào kẻ sắp chết, song cảm xúc của hắn quá mức rõ ràng khiến cô không khỏi bối rối. Chẳng lẽ bị giam ở nơi này quá lâu nên thần kinh người này không ổn định? Mà khoan, vừa rồi cô không ngửi được mùi của người sống nhưng trong nháy mắt hắn cất tiếng thì cô lại khẳng định chắc chắn rằng hắn không phải yêu ma quỷ quái gì, là một người sống!? Che giấu hơi thở 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mi-la-nu-phu-h-van-khong-phai-nu-chinh-ngon-tinh/96819/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.