Delay lâu quá rồi. [Cười] Xin lỗi độc giả chờ truyện, Mèo phải chỉnh sửa tư liệu của chương này khá lâu, có lần nghĩ ra hết chương rồi nhưng vì vướng lịch học nên phải để sau, và rồi quên mất. [Cười] Thông cảm cho Mèo nha. 
--- ------ ------ ------ ------- 
Diệp Khiết Băng cảm thấy có người đang tiến đến gần. 
Cô không vội mở mắt mà vẫn cố giữ nguyên nhịp thở, căng tai lên nghe ngóng động tĩnh xung quanh và dùng da thịt cảm giác nơi mình đang nằm. 
Bên dưới mát lạnh hơi ẩm, nhiệt độ xung quanh khá mát mẻ nhưng không khô ráo, ngược lại còn có cảm giác âm u quen thuộc của thứ không khí quanh năm không tiếp xúc với ánh mặt trời. 
Như vậy, Diệp Khiết Băng liền xác định 
Cô đang nằm trong một nhà giam dưới mặt đất.  
Vì sao nói là nhà giam? Đập khung cảnh u ám thê lương và tạo hình thường thấy của nhà giam chính là đây chứ đâu nữa? 
Cô còn nhớ rõ ngay khi bò ra được khỏi khu rừng là cô đã bị một nhóm người bắt đi. Dựa theo những lời họ nói với nhau, cô đoán ra được họ là nhóm người chuyên đi buôn trẻ em cho những tay hành nghề mại dâm - chủ chứa. Bị nhốt chung với cô còn có bốn đứa trẻ con nữa, có vẻ là bị bắt cóc. Sau đó vì quá mệt mỏi mà cô ngất đi, hiện tại thì đang trong nhà giam. 
Thở ra một hơi thật dài, Diệp Khiết Băng mở mắt, nhanh chóng đảo một vòng, thu lại toàn bộ tình hình xung quanh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mi-la-nu-phu-h-van-khong-phai-nu-chinh-ngon-tinh/2488637/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.