Ngày hôm sau, Vãn Mị bị đánh thức, lúc tỉnh dậy nàng phát hiện Tiểu Tam đã đứng bên giường, trong tay cầm một cây quạt tròn.
Bên trên mặt quạt có vẽ tử đằng và phấn điệp (*),tay cầm là gỗ tử đàn, xỏ một dây tua bảy màu, thoạt nhìn chỉ là một cây quạt tròn bình thường.
(*) Bướm hồng.
Tiểu Tam nhỏ giọng nói rằng đây là môn chủ thưởng cho nàng, Vãn Mị cầm lấy cây quạt, soi dưới ánh nắng.
Mặt quạt cực mỏng, ánh sáng nhàn nhạt xuyên qua, Vãn Mị phẩy phẩy mấy cái, lập tức có một luồng gió lạnh.
Nàng cười lên: "Cây quạt này đúng là thứ tốt, mùa hè lấy ra quạt gió, chỉ cần nghĩ tới là làm từ da người sống, thật sự người không lạnh thì tâm cũng lạnh. Ta phải tạ ơn môn chủ đã chiếu cố ta."
Tiểu Tam ở bên cạnh không lên tiếng, chỉ cầm một tấm vải trắng, bắt đầu quấn quanh ngực nàng như gói bánh chưng.
Vãn Mị bị quấn ngực đến mức khó thở, thế là vươn tay, đánh lên đầu ngón tay bị thương của hắn.
Vết thương bị rách ra, máu tươi liền dính lên vải trắng, Tiểu Tam thở dài, đành phải cầm cuộn vải quấn lại một lần nữa.
"Hôm nay ngài phải đi thực thi nhiệm vụ, cấp trên đã đổi mục tiêu, bây giờ ta nhất định phải giúp ngài chuẩn bị lần nữa." Hắn vừa quấn ngực nàng, vừa thấp giọng giải thích: "Người mà ngài phải ám sát lần này tên là Bàng Đức, là Long Dương chi hảo (*). Chuyện này tất cả mọi người đều biết, ngài phải chuẩn bị cải nam trang."
(*) Trung Quốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mi-gia-vo-cuong/234797/quyen-1-chuong-2-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.