(*) Bản gốc tựa của Quyển I là "Chích ảnh hướng thuỳ khứ?", trong bài "Mộ ngư nhi" của Nhạn Khâu. Câu này có nghĩa là "Bóng lẻ này biết về đâu cùng ai?", bản dịch theo thể lục bát bởi Điệp Luyến Hoa.
Lạc Tuyết ngồi sau rèm che, nghe rõ ràng giá trị của mình được nâng lên hết lần này đến lần khác ở ngoài cửa.
"Một ngàn lượng!" Sau cùng là một giọng nói vang lên, cả phòng đều im lặng.
Sau đó, tiếng cười khan của tú bà vang lên, vui mừng tuyên bố chấp thuận giao kèo.
Lạc Tuyết cứ vậy mà biết rõ giá tiền của mình. Một ngàn lượng, đêm đầu tiên của nàng cứ thế mà bị bán đi.
Kết quả này không phải là nàng không thể tiếp nhận, một cô nương cùng đường mạt lộ nhưng lại duyên dáng yêu kiều, vốn dĩ sẽ đi đến kết cục như vầy.
Thế nhưng khi cửa bị đẩy vào, nàng phát hiện trong lòng bàn tay mình vẫn thấm ướt mồ hôi, đôi môi không ngừng run rẩy.
"Nàng tên là Lạc Tuyết sao?" Còn chưa thấy rõ hình dạng, người kia đã đứng trước mặt nàng, nâng cằm nàng lên, trong mắt hắn dường như đang đem nàng ước lượng từng tấc một.
Lạc Tuyết đáp phải, đồng thời trừng mắt lên, một đôi mắt đen nhánh tĩnh mịch như bầu trời khuya.
Người kia gật đầu, mở miệng: "Quả nhiên là đáng đồng tiền, bốn người bọn ta đã lâu không gặp mặt hàng tốt như vậy."
Lạc Tuyết giật mình, chỉ vừa mới lớn tiếng lặp lại "Bốn người?" thì đôi mắt đã bị phủ lên một mảnh lụa đen.
Lúc này, ngoài cửa tràn vào ba kẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mi-gia-vo-cuong/234793/quyen-1-chuong-1-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.