Buổi sáng hôm đó nhóm tiểu thị nữ trong Thiên Trạch lâu theo lệ bưng y quan tiến vào phòng ngủ của Trang chủ. Cô bé hầu hạ bên cạnh đợi lâu không thấy người, nhịn không được gạt tấm rèm tơ lụa ra nhẹ chân nhẹ tay đi vào. Liền trông thấy một góc thảm Lăng Hoa mỏng trên hương tháp trượt xuống dưới đất, ngọn nến trước tháp cơ hồ cháy hết cả một trản sáp, trên tẩm thai chăn gấm trống không, cửa sổ lại mở, hai cánh cửa không khép kín, trong làn gió hơi ấm đầu xuân khẽ khẽ va đập, lúc mở lúc đóng.
Bức thư Lý Thừa Ân để lại trên thư án được La Phù Tiên sai người đưa tới tay Diệp Huy.
Mấy vị trong trang đều được mời đến Tẩy Tâm đường. Tay cầm thư của Diệp Huy còn đang run rẩy, nghiến răng, mắt lộ hung quang, ba người đứng phía dưới đều thấp thỏm không yên, thở mạnh cũng chẳng dám. Diệp Phàm tính bình tĩnh không đủ, đứng một lúc liền cảm thấy nhàm chán, lén liếc mấy cái sang bên cạnh. Tam ca hắn mặt không cảm xúc, tứ ca hắn ý cười đầy ắp, lại đều là một bộ dáng mắt nhìn mũi mũi nhìn tâm. Hắn thu hồi tầm mắt, đúng lúc va chạm với đường nhìn của nhị ca hắn, Diệp ngũ thiếu giật mình một cái mà chặc một tiếng liền đứng yên. Diệp Huy trằng hắn một cái, nhưng cũng không làm khó thêm gì cả, đột nhiên trầm giọng nói một mảnh gia nghiệp phụ thân sáng lập, giữ không nổi huynh để năm người, Huy thấy thẹn với phụ thân nha.
Không chỉ Diệp Phàm, hai người còn lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mi-dai-nhu-vien-son/119784/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.