Càng đi vào trong hang động, ánh sáng càng tối, cảm giác cũng càng kỳ quặc, hồng hộc, loáng thoáng hình như còn có thể nghe thấy tiếng thở của sinh vật lớn.
Tô Hồng Tụ khó tránh khỏi khẩn trương, nơm nớp lo sợ.
Mặc dù bản thân nàng là yêu, nhưng từ nhỏ lớn lên trong hồ ly cốc, lại được Hồ Cửu ca bảo vệ, trừ vài sói hoang chó hoang vô ý xông vào trong cốc, vón không từng gặp yêu gì.
Khi đi được một nửa, Tô Hồng Tụ ngừng lại, cảm giác này quá kỳ quái, càng đi vào bên trong, giống như có thể cảm thấy được có một luồng hơi nóng phả lên cổ nàng.
Rõ ràng có thứ gì đó cách đó không xa đang hô hấp.
Có phải là yêu quái gì đó trong đó không? Thật sự không tốt, nàng vẫn theo đường cũ về thì tốt hơn, cùng lắm thì để cho Sở Hiên treo cổ, dù sao đây cũng không phải thân thể của nàng.
Đúng lúc này, trong tầm mắt của Tô Hồng Tụ nhanh chóng xuất hiện hai bóng đen mơ hồ, bóng đen thở hổn hển nhanh chóng bổ nhào về phía nàng.
Tô Hồng Tụ hoảng hốt thất sắc, ném cây die nd da nl e q uu ydo n đuốc trong tay, hóa thân làm hồ ly, bốn chân chạm đất, dùng tốc độ nhanh nhất chạy ra khỏi cửa động.
Nhưng hai thứ đuổi theo này tốc độ không phải nhanh bình thường, mặc dù Tô Hồng Tụ đã dốc hết toàn lực, vẫn không thể nào chạy trốn, bị một thứ trong đó làm té nhào xuống đất, “Ngao” một tiếng phun
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mi-cot-thien-thanh/3235590/chuong-66-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.