Nàng lui về phía sau rụt thân thể nhỏ bé lại, mặt cảnh giác nhìn Sở Hiên. “Ngươi là Thái tử, có tiền như vậy, sao không thể gọi hai gian phòng?”
“Ta có tiền, nhưng ta sẽ không ngu tới mức để cho ngươi có cơ hội chạy trốn.”
“Ngươi yên tâm, nữ nhân, ta muốn bao nhiêu có bấy nhiêu, xuyên qua giày rách của người khác, ta ngay cả liếc mắt cũng khinh thường!”
Ngươi nhìn ta không chỉ một mắt. Tô Hồng Tụ âm thầm oán, đồ giày dởm, ngươi chính là áo rách, quần rách, giày rách, hừ!
Sở Hiên đã bắt đầu uống rượu dùng bữa, Tô Hồng Tụ đói bụng đến bụng kêu ùng ục, nàng không nhịn được nhìn Sở Hiên, ôm chặt bụng.
Cái gì Tô Hồng Tụ cũng có thể nhịn, không thể nhịn được nhất chính là bị đói.
Tô Hồng Tụ cố gắng giảng đạo lý với Sở Hiên.
“Ngươi có thể cho ta ăn một chút gì không? Trên bàn của ngươi nhiều đồ ăn như vậy, dù sao cũng không ăn hết, cùng lắm thì ta, ta trả bạc cho ngươi là được.”
Nhưng không ngờ Sở Hiên vung tay lên, ném thẳng một đùi gà béo ngậy xuống đất.
“Muốn ăn chỉ có thể ăn trên đất, đầy tớ không có tư cách ngồi cùng bàn với chủ nhân.”
Tô Hồng Tụ hận không thể đi lên túm tóc hắn. Hừ! Đợi đến ngày kia nàng khôi phục pháp thuật, nhất định sẽ biến Sở Hiên này thành đầu trọc!
“Ngươi đã muốn lợi dụng ta uy hiếp Sở Dật Đình, dù sao cũng nên nghĩ cách giữ lại mạng ta trước. Nếu ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mi-cot-thien-thanh/3235574/chuong-61-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.