Bờ môi của hắn thật đẹp, hơi mỏng, lành lạnh, hơi tỏa sáng, giống như viên trân châu lấy ra từ vỏ trai lúc trước nàng và Hồ Cửu ca vớt được trong hồ nước.
Mặt của hắn lại càng xinh đẹp tuấn mỹ đến kỳ cục, mỗi một đường cong, hình dáng mỗi đường cong đều hoàn mỹ quyến rũ đến điêu luyện sắc sảo, nhất là ánh mắt của hắn, sâu như vậy, bén nhọn như vậy, ngay cả Hồ Cửu ca xinh đẹp nhất Hồ tộc cũng xa xa không sánh kịp.
Hồ Cửu ca đã từng nói với nàng, nam nhân càng xinh đẹp, môi càng mỏng càng lạnh bạc, càng sẽ làm tổn thương lòng nữ nhân.
Nhưng nàng ở cùng một chỗ với Sở Dật Đình, mặc dù có cãi nhau, có không vui, nhưng nhiều hơn vẫn là vui vẻ và thoải mái, nàng cũng không cảm thấy Sở Dật Đình lạnh bạc ở chỗ nào?
Tô Hồng Tụ cũng không biết Sở Dật Đình chỉ không lạnh bạc với riêng mình nàng, ở Đại Lương, hắn nổi tiếng không gần nữ sắc, máu lạnh vô tình.
Lời Hồ Cửu ca vẫn chính xác trên mức độ cực lớn.
“Đừng kêu nữa. Gào khóc thảm thiết. Ta hút hạt cát trên chân ngươi ra, lát nữa ngươi xé mấy mảnh vải từ trên người xuống bọc lấy chân, mấy ngày nữa sẽ tốt lắm.”
Sở Dật Đình lạnh nhạt nói, mặt mệt mỏi rã rời, lại nằm trên rơm rạ sau lưng nhắm hai mắt lại.
Tô Hồng Tụ đang định ra ngoài rửa nồi, đột nhiên, cách đó không xa “Ngao” một tiếng, giống như sói tru, bị sợ đến cả người nàng run
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mi-cot-thien-thanh/3235549/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.