“Dật Đình ca ca? Ngươi làm sao vậy? Dật Đình ca ca?”
Tô Hồng Tụ sợ hãi, cầm lấy vạt áo Sở Dật Đình kéo đẩy một lúc, may mà võ công Sở Dật Đình cao cường, có nội lực hộ thân, nếu không, bị nàng dùng sức đẩy tới đẩy đi như vậy, toàn bộ vết thương sau lưng sẽ bị phá rách, không rơi mất nửa cái mạng không thể.
“Sở Dật Đình! Sở Dật Đình!” Kêu hồi lâu, tí tách, toàn bộ nước mắt rớt xuống trên mặt hắn rồi, khó khăn lắm, Sở Dật Đình mới hơi nhúc nhích khóe miệng, nhưng vẫn không mở mắt ra, chỉ yếu ớt nói: “Đừng gọi. Đi tìm chút nhánh cây tới đốt lửa.”
Sở Dật Đình vừa nói như thế, Tô Hồng Tụ mới chợt hiểu ra, đúng vậy, trời sắp tối, đây nơi hoang dã, nhiệt độ ban ngày và ban đêm chênh nhau cực lớn, ban đêm không đốt lửa, không phải chết rét không thể.
Vội vàng “A” một tiếng, xoay người định đi, lại không yên lòng để một mình Sở Dật Đình ở đây, chỉ sợ có dã thú ngửi thấy mùi tươi, phá vỡ cửa phòng tới ăn hắn.
Mất sức chín trâu hai hổ, gần như tiêu hoa hết pháp lực toàn thân, khó khăn lắm mới bày xong kết giới xung quanh Sở Dật Đình, Tô Hồng Tụ mệt mỏi, mặt đầy mồ hôi, nhưng mà, không được, hiện giờ nàng vẫn không thể nghỉ ngơ, củi còn chưa nhặt!
Sở Dật Đình chảy nhiều máu như vậy, nhiệt độ thân thể hắn thấp như vậy, không nổi lửa sưởi ấm cho hắn, hắn nhất định không chống đỡ được đến ngày mai.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mi-cot-thien-thanh/3235548/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.